Menu Đóng

Mùa Gió Chướng

Đông bấc mùa sang gió chướng về
Bờ lau trắng xóa bến sông quê
Vi vu nắng nhẹ mang hơi ấm
Mây trắng bồng bềnh chở tuổi thơ

Quá khứ hồn nhiên chửa xóa mờ
Hoa cài mái tóc cúc vàng mơ
Hoàng hôn tím nhạt buông lối nhỏ
Hương vẫn thơm thơm mãi đến giờ

Thương hàng so đũa đứng bơ vơ
Gió về ru mãi khúc tình thơ
Làn mây phiêu lãng về phương ấy
Cho lòng ấp ủ chút duyên hờ

Sóng vỗ miên man tiếng đôi bờ
Đóa quỳnh không nở giữa đêm mơ
Nửa vầng trăng khuyết nơi bến cũ
Chiều nay không hẹn để ai chờ.

Nguyễn Thị Thanh
Nguồn: Hau Giang Dien Tu

Posted in Thơ

Bài tham khảo