Menu Đóng

Làng nghề đan thúng Long Giang An Giang

Làng nghề đan thúng Long Giang An Giang

Làng nghề tiểu thủ công nghiệp chuyên đan thúng, được gọi là xóm thúng Long Giang, nằm tại các tổ 1, 2, 3 và 4 thuộc ấp Long Mỹ, xã Long Giang, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang. Làng nghề dọc theo trục đường giao thông liên xã, kéo dài khoảng 800m.

Phía đông giáp sông Ông Chưởng, phía tây tiếp giáp với đất sản xuất nông nghiệp, phía nam giáp tổ 05 ấp Long Mỹ, và phía bắc giáp ấp Long Phú.

Qua công tác điều tra khảo sát và tham khảo các gia đình có truyền thống làm nghề đan thúng qua ba thế hệ.

Làng đan đát ở xã Long Giang, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang, có hơn trăm năm hình thành, đã được công nhận là làng nghề truyền thống vào năm 2006. Từ nguyên liệu như tre và trúc, những người thợ tài hoa đã biến đổi chúng thành hàng chục sản phẩm quen thuộc trong sinh hoạt đời sống và sản xuất nông nghiệp.

Nguyên liệu chính cho Làng nghề đan lát ở Long Giang là tre và trúc – loại cây phổ biến trên cù lao ông Chưởng. Tre được chọn lọc và chẻ ra thành các kích cỡ khác nhau tùy theo nhu cầu của từng sản phẩm. Tiếp theo, các thanh tre sẽ được vót thành nan.

Các sợi nan sẽ được đan thành từng miếng gọi là mê. Sau khi đan xong, mê được phơi cho khô hơn rồi lận vành, sau đó may vành lại bằng dây gân để chắc chắn. Sản phẩm đan lát Long Giang được chọn lọc nguyên liệu tre trúc kỹ càng cùng với quá trình thực hiện giàu kinh nghiệm, do đó các sản phẩm rất chắc và bền, có thể sử dụng từ 5 đến 10 năm.

Vào năm 1930, ông Nguyễn Văn Khoa, sinh năm 1900, còn được gọi là ông Ba Đương, trở thành người đầu tiên làm nghề đan đát (ông đã qua đời). Sau đó, ông đã truyền nghề cho các ông Trần Văn Còn, sinh năm 1901, và Phạm Văn Khương, sinh năm 1905, cùng với những người khác.

Bởi vì vào thời điểm đó, đất đai rộng lớn và dân số thưa thớt, nên sản xuất chủ yếu diễn ra theo hình thức nhỏ lẻ. Các sản phẩm đan đát chủ yếu được đổi gạo.

Ngày xưa, vào những năm 1930, làng nghề chỉ bao gồm khoảng 20 hộ sản xuất đan thúng, với quy mô còn nhỏ và chưa đáp ứng được nhu cầu của thị trường.

Về sau, do nhu cầu sử dụng thúng giạ và thúng giê ngày càng tăng, quy mô của làng nghề đã dần mở rộng. Sản phẩm được sản xuất ra thu hút các thương lái từ khắp nơi đến mua và đem đi tiêu thụ tại các huyện, tỉnh khác.

Hiện nay, thị trường tiêu thụ sản phẩm của làng nghề rất rộng khắp các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long, như: Hậu Giang, Kiên Giang, Đồng Tháp,… và cả xuất khẩu sang Campuchia. Các loại thúng được tiêu thụ mạnh từ khoảng tháng 10 âm lịch trở đi, bởi đây là thời điểm thu hoạch lúa ở các địa phương trong và ngoài tỉnh. Các sản phẩm khác, như rổ, xề, bán chạy vào khoảng từ tháng 7 đến tháng 10 âm lịch, khi mùa nước nổi đến, người dân mua các sản phẩm để đựng và đánh bắt cá.

Ưu điểm của nghề đan đát là hầu hết mọi người đều có thể tham gia. Công việc nặng nhọc, như chặt tre và chẻ thanh, do đàn ông đảm nhận. Còn công việc yêu cầu sự cẩn thận và tỉ mỉ thì phụ nữ sẽ tham gia. Đối với trẻ em, sau giờ học, họ có thể giúp đỡ cha mẹ thông qua các công việc như đan đát và cạo vỏ. Mặc dù thu nhập không nhiều, nhưng việc này giúp các em có thêm thu nhập phụ, hỗ trợ chi phí học tập.

Posted in Làng nghề

Bài tham khảo

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *