Non cao vời vợi biển lớn mênh mông,
Thương thay cho phận quần hồng,
Vì duyên vì nợ nặng lòng tương tư.
(Vĩnh Hòa – Gò Quao – Kiên Giang)
Nón mua đồng mốt, tốt tợ như rồng,
Sao em không đội để má hồng nắng ăn?
(Giai Xuân – TP Cần Thơ)
Nước chảy bon bon,
Con vượn bồng con,
Lên non hái trái,
Anh cảm thương nàng phận gái mồ côi.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Nước chảy re re con cá he nó xòe đuôi phụng,
Em có chồng rồi trong bụng anh vẫn thương.
(Phú Thạnh – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Nước lên gặp bổi nổi rêu,
Tôi với mình nằm trại ngủ lều cũng xong.
(Núi Sập – Thoại Sơn – An Giang)
Nước mắm ngon nằm sâu đáy hũ,
Thả miếng đu đủ xuống tận đáy bình,
Mù u nhuộm thắm bông huỳnh,
Bao nhiêu gái đẹp không nhìn,
Dạ anh chỉ để thương mình em thôi.
(Vàm Láng – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Nước ngã ba chảy ra giồng Dứa,
Nghe giọng em hò anh ứa giọt châu.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)
Nước rằm chảy thấu Nam Vang,
Mù u chín rụng sao chàng bặt tin?
(Vĩnh Lạc – Gò Quao – Kiên Giang)
Nước ròng con cá trở về sông,
Liệu bề anh thương đặng gắng công đợi chờ.
(Long Mĩ – Cần Thơ)
Nước ròng tôm đất lội xuôi,
Chỉ tơ thòng xuống cột tui với mình.
Đêm phiễn nhơn, ngày lại phiền tình,
Năm canh tơ tưởng thấy hình bạn đi.
(Mĩ Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Nước sông lững đững, lờ đờ,
Thương thời nói vậy chứ biết chờ được không?
(TP Cần Thơ)
Nước trong khỏa múc một vùa,
Ai cho anh uống thuốc bùa, anh mê?
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Nước trong thấy đá, con cá lội thấy vi,
Sầu chi đến nỗi anh bận áo có khuy quên gài?
(An Lạc Tây – Kế Sách – Sóc Trăng)
Nước trong xanh em để dành tưới hẹ,
Trai lỡ thời tại mẹ kén dâu.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Ô rô tía, bạc hà cũng tía,
Ngọn lang giâm, ngọn mía cũng giâm,
Anh thấy em tốt mã anh lầm,
Bây giờ rõ lại, vàng cầm cũng buông.
(Long Điền – Chợ Mới – An Giang)
Ông rồng nằm miệng chậu, ông rồng leo,
Thân người ta có đôi ra rả, thân anh chèo queo một mình !
(TX Tân An – Long An)
Ở dưới sông sóng vận, cát đùa,
Em lấy anh không đặng, em vô chùa em tu !
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Ở xa nghe tiếng anh hò,
Cách sông cũng lội, cách đò cũng qua.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Ơi em nho nhỏ, cắt cỏ giữ trâu,
Bước qua năm nữa, anh bưng trầu cưới em.
(Tăng Hòa – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Ớt non mà trổ hoa cà,
Lấy em không đặng ở già vậy thôi.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Phải chi anh hóa đặng hai hình,
Để anh cấy thế cho mình nghỉ ngơi !
(An Trạch – Giá Rai – Bạc Liêu)
Phải chi anh hóa đặng con chim vàng,
Leo lên bò xuống má nàng mà chơi !
Phải chi anh hóa đặng con dơi,
Bay lên đáp xuống chỗ nơi em nằm !
Phải chi anh hóa đặng con tằm,
Nhả tơ dệt áo đêm nằm cùng em !
(Thường Phước – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Phải chi anh ở đặng chỗ này,
Thức khuya dậy sớm sum vầy có nhau !
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Phải chi lên được Ngọc Hoàng,
Anh coi sổ bộ duyên nàng với ao !
(Long Bình – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Phải chi ngoài biển có cầu,
Em ra em vớt đoạn sầu cho anh !
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Phải lứa phải đôi thì ừ cho rảnh,
Đừng làm mặt bảnh mang tiếng đèo bồng,
Bốn mùa xuân hạ thu đông,
Ngày qua tháng lại ế chồng, bậu ơi !
(Lương Hòa – Châu Thành – Trà Vinh)
Phải gặp ông Tơ hỏi sơ cho biết,
Phải gặp bà Nguyệt gạn thiệt cho rành,
Vì đâu hoa lọ lìa nhành,
Nợ duyên sao sớm dứt, chẳng đành dạ em?
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc Liêu)
Phòng loan trải chiếu rộng thinh,
Lăn qua lộn lại có một mình anh ơi !
(Vĩnh Lạc – Gò Quao – Kiên Giang)
Phụ mẫu già ngồi dựa ghế tre,
Anh với em than thở, phụ mẫu nghe đau lòng.
(Đức Hòa – Long An)
Phụng hoàng chắp cánh bay xuôi,
Người nghĩa ơi, về chốn cũ bỏ tôi sao đành,
Phải chi hóa đặng hai hình,
Để vô chốn đó, hai đứa mình chung vui.
(Mĩ Hội – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Phụng hoàng đậu nhánh vông nem,
Phải dè năm ngoái cưới em cho rồi.
(Thường Thới Hậu – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Phụng với rồng cũng đồng nhan sắc,
Trách ai làm chồng bắc vợ nam !
Phụng xa loan phụng chẳng muốn bay,
Châu trần lụy hạ, biết ngày nào dạ anh nguôi.
(Long Tuyền – TP Cần Thơ)
Qua cầu, cầu yếu phải nương,
Từ rày lũ bạn thôi thương mình rồi !
(Long Tuyền – TP Cần Thơ)
Qua như con én trên cành,
Muốn kề trái hạnh cũng đành bay xa.
(Mĩ Luông – Chợ Mới – An Giang)
Qua về bán ruộng cây đa,
Bán cả đất nhà cưới chẳng đặng em.
(Ba Tri – Kế Sách – Sóc Trăng)
Quạ đen lông kêu bằng ô thước,
Thấy em có chồng vô phước anh thương.
(Vĩnh Hòa – Gò Quao – Kiên Giang)
Quạ kêu nam đáo nữ phòng,
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương,
Chỉ điều ai khéo vấn vương,
Mỗi người mỗi xứ mà thương nhau đời.
(Kiếng Phước – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Quả năm ngăn trong lòng sơn đỏ,
Qua mấy lời em to nhỏ, sao anh bỏ em đành.
Thế gian tiếng dữ đồn lành,
Bao giờ ông vua Trụ hiền lành em mới xa nha.
(Mĩ Hội – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Quyết lòng lập miếu chạm rồng,
Đền ơn phụ mẫu ẵm bồng ngày xưa.
(Thường Phước – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Ra đi bát nước còn đầy,
Trà pha còn đậm lòng này còn thương.
(Vĩnh Hòa Hiệp – Châu Thành – Kiên Giang)
Ra đi phụ mẫu đứng trông,
Tới đây gặp bậu lại không muốn về.
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà Vinh)
Ra đây chẳng lẽ về luôn,
Để khăn xéo lại, lệ tuôn em chùi.
(Núi Sập – Thoại Sơn – An Giang)
Ra đi tay nắm lấy tay,
Mặt nhìn thấy mặt, lòng say thấy lòng.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Rau lang trổ ngọn hồng hồng,
Bởi thương người nghĩa xuôi dòng đến dây.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Rồng giao đầu, phụng giao đuôi,
Nay tui hỏi thiệt, mình có thương tui không mình?
(TX Vĩnh Long – Vĩnh Long)
Ruộng ai thì nấy đắp bờ,
Kiếm nơi nhân ngãi mà nhờ tấm thân.
(An Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Rừng che bóng mát,
Con thác lác nhảy nhào,
Hỏi thăm bậu có chỗ nào hay chưa?
(Mĩ Luông – Chợ Mới – An Giang)
Sao Rua chín cái, sao Bánh Lái nằm ngang,
Thương em từ thuở má mang trong lòng,
Sao Rua chín cái nằm chồng,
Thương em từ thuở má bồng trên tay.
(Tân Điền – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Số anh vô phước mất phần,
Khiến đi ải Bắc non Tần xa em.
(Thường Phước – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Sông cách sông, thủy cách thủy,
Anh thương em, anh xe sợi chỉ, anh bắc cây cầu,
Để em qua lại giải sầu với anh.
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Sông Cao Lãnh, phụng hoàng chớp cánh,
Bãi cồn xa cá lội dựa gành,
Cất tiếng kêu người nghĩa bạn lành,
Duyên đây không kết đoạn đành đi đâu?
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Sông dài cá lội biệt tăm,
Người thương đâu vắng chỗ nằm còn đây.
(Nhơn Nghĩa – Châu thành – Cần Thơ)
Sông dài cá lội biệt tăm,
Phải duyên chồng vợ ngàn năm cũng chờ,
Sông sâu cá lội vô bờ,
Phải duyên thì lấy đợi chờ nhau chi.
(Thường Thới Hậu – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Sông sâu cá lội lờ đờ,
Biết em có đợi mà chờ uổng công.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Sông sâu nước chảy đôi bờ,
Bên bồi bên lở biết nhờ bên nao?
(Bình Khánh – Mỏ Cày – Bến Tre)
Sông sâu nước chảy ngập kiều,
Dầu anh có phụ, còn nhiều nơi thương.
(Núi Sập – Thoại Sơn – An Giang)
Sông sâu sóng bủa láng cò,
Thương em vì bởi câu hò có duyên.
(Thủ Thừa – Long An)
Không chồng ở vậy cho nguyên,
Đặng anh dọn chiếc thuyền quyên rước về.
(Thuận Thới – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Sông Tiền cá lội xòe vi,
Chị Thúy Kiều sầu anh Kim Trọng tỉ như em sầu chàng.
(Ba Tri – Bến Tre)
Sông Tương ai gọi sông sâu,
Chẳng bằng phân nửa mạch sầu của ta,
Sông tuy sâu hãy còn có đáy,
Bệnh tương tư không bãi không bờ,
Đầu sông chàng đợi chàng chờ,
Nào hay thiếp đợi hững hờ cuối sông.
(Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Sống làm chi kẻ Hán, người Hồ
Một mai thác xuống chôn một mồ mới vui.
(Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Tai em nghe anh đau đầu chưa khá,
Băng đồng chi sá, em hái nắm lá cho anh xông,
Miễn làm sao cho nên đạo vợ chồng,
Đổ mồ hôi ra em chậm, ngọn gió lồng em lo.
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Tai nghe bạn cũ có đôi,
Trong lòng bối rối như vôi mới hầm,
Cầm tay bạn cũ khóc thầm,
Từ nay, gương phải xa trầm, trầm ơi !
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Tàu chìm còn nổi giàn mui,
Anh liệu thương đặng mình tui, tui chờ.
(An Lạc Thôn – Kế Sách – Sóc Trăng)
– Tay anh bưng chén kiểu, tơ liễu con rồng,
Tuổi em còn nhỏ, chưa chồng, anh thương.
– Tuổi em còn nhỏ, anh đừng đợi đừng chờ,
Để cha với mẹ được nhờ đôi năm !
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Ngó lên trời, trời trong lại trắng,
Ngó xuống nước, nước trắng lại trong,
Gái như em chắc dạ bền lòng,
Lỡ duyên thì em chịu, đóng cửa loan phòng đợi anh.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Tay bưng dĩa (đĩa) muối, tay bợ sàng rau,
Thủy chung như nhất, sang giàu mặc ai.
(An Biên – Kiên Giang)
Tay cầm nhánh dứa, lệ ứa hai hang,
Hồi thuở xuân xanh sao anh không kết bạn
Để hoa nở nhụy tàn mới làm bạn với em?
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Tay cắt tay sao nỡ,
Ruột cắt ruột sao đành?
Lời thề nước biếc non xanh,
Theo anh cho trọn tử sanh câu thề.
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)
Tay chùi nước mắt ướt nhem,
Tại anh chậm bước nên em lấy chồng.
(Long Kiến – Chợ Mới – An Giang)
Tay em tay bạc tay vàng,
Sao anh không chuộng, chuộng nàng hay không?
(Bình Khánh – Mỏ Cày – Bến Tre)
Tay nắm tay cho chắc,
Mặt giáp mặt cho tường
Để chiều nay về trễ, đôi đường cách xa.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Tay ôm mền gấm, tay cắp gối vàng,
Bước vô phòng loan, ôm choàng cổ bậu,
Hai đứa mình đừng lâu tiếng ra.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Tay ôm nón rách, tay xách quai chèo,
Thương cha nhớ mẹ, phận nghèo phải đi.
(Bình Hòa Phước – Long Hồ – Vĩnh Long)
Tàu số một chạy lên Vàm Tấn,
Tàu số hai chạy xuống Cần Thơ,
Tuổi ba mươi em cũng ở vậy mà chờ,
Lỡ duyên chịu lỡ, cũng chờ cho được anh.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Tằm vương tơ, nhện cũng vương tơ,
Mấy đời tơ nhện được như tơ tằm.
(An Lạc Tây – Kế Sách – Sóc Trăng)
Tham giàu phụ khó ai khen,
Như con châu chấu rạng đèn đáp vô.
(Vĩnh Phong – Châu Thành – Kiên Giang)
Tháng giêng khô hạn, bàu cạn sen tàn,
Đêm khuya trải lá gan vàng,
Trông mau tới sáng ra đàng gặp em.
(Bến Lức – Long An)
Thằn lằn chắc lưỡi mái rui,
Từ tui xa bạn, lòng chẳng vui chút nào.
(An Mĩ – Kế Sách – Sóc Trăng)
Thằn lằn chắc lưỡi giao đuôi,
Nghe em có chốn, nghĩ phận tui, tui buồn.
(Long Đức – TX Trà Vinh)
Thân anh như phụng lạc bầy,
Thấy em lẻ bạn muốn gầy duyên loan.
(Long Xuyên – An Giang)
Thân em như thể bèo trôi,
Sóng dập gió dồi, biết ghé vào đâu?
(An Bình – Hồng Ngự – Đổng Tháp)
Thân em như thể chuông vàng,
Ở trong thành nọ, có ngàn quân canh.
Thân anh như thể cái chày,
Bỏ lăn bỏ lóc chờ ngày dộng chuông.
(Thanh Bình – Giá Rai – Bạc Liêu)
Thân em như cá rô mề,
Lao xao buổi chợ biết về tay ai?
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Thân em như trái bần trôi,
Gió dập sóng dồi, biết tấp vào đâu?
(Mĩ Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Thấp đăng, cá nhảy qua lờ,
Anh đừng xí gạt em chờ uổng công !
(Tân Châu – An Giang)
Thấy nàng anh tưởng vợ anh,
Vợ anh cũng mặc áo xanh như nàng,
Song song hai ngọn gươm vàng,
Trách anh anh chịu, buông nàng không buông.
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
– Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời,
Nội Nam Kì lục tỉnh, có mấy cây cầu, anh biết không?
– Thấy em hỏi tức, anh đáp phứt cho thông:
Nội Nam Kì lục tỉnh, có bảy cây cầu:
Cầu Phú, cầu Quới, cầu Ninh, cầu Lợi, cầu Tiền,
Cầu do cha mẹ song tuyền,
Cầu cho anh với bạn kết nguyền trăm năm.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
– Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời,
Anh nhìn lên trời thấy sao mất cái?
Trâu ngoài đồng đực, cái mấy con?
Chuối non mấy bẹ, chuối mẹ mấy tàu?
Đất Ba Xuyên một mẫu mấy sào,
Trai anh đối đặng, em mở rào cho anh vô.
– Anh nhìn trời cao thấy sao nhiều cái,
Trâu ngoài đồng, đực, cái hai con,
Chuối non sáu bẹ, chuối mẹ mười hai tàu,
Đất Ba Xuyên một mẫu bảy mươi hai sào,
Anh đà đối đặng, em mở rào cho anh vô.
(Mĩ Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
– Thấy anh hay chữ, em hỏi thử đôi lời,
Một trăm thứ ong, ong chi không đánh?
Một trăm thứ bánh, bánh chi không nhưn?
Một trăm thứ gừng, gừng chi không lá?
Một trăm thứ cá, cá chi không đầu,
Một trăm thứ trầu, trầu chi không cuống?
Một trăm thứ rau muống, rau muống chi không dây?
Một trăm thứ cây, cây chi không trái?
Một trăm thứ gái, gái chi không chồng?
Trai nam nhân đối đặng, gái má hồng gá chữ lương duyên.
– Nghe em hỏi tức, anh đáp phức cho rồi:
Một trăm thứ ong, ong chúa không đánh,
Một trăm thứ bánh, bánh tráng không nhưn,
Một trăm thứ gừng, gừng lùi không lá,
Một trăm thứ cá, cá khứa không đầu,
Một trăm thứ trầu, trầu khô không cuống,
Một trăm thứ rau muống, rau muống tàu không dây,
Một trăm thứ cây, cây khô không trái,
Một trăm thứ gái, gái Tố Nữ không chồng,
Trai nam nhân anh đà đối đặng, gái má hồng, em phải gá duyên.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Theo anh cho ấm tấm thân,
Khỏi qua non nọ, khỏi lần núi kia.
(Long Xuyên – An Giang)
Thiên sanh nhơn, hà nhơn vô lập,
Địa sanh thảo, hà thảo vô căn,
Hơn không hơn em cũng kiếm cho bằng,
Có đâu thua bậu mà bậu hòng cười chê?
(Mĩ Hội – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Thiếp đứng gần chàng hơn vàng chín nén,
Chàng đứng gần thiếp hơn chén thuốc tiên.
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Thiếp như cam, quýt, bưởi bòng,
Đắng cay ngoài vỏ, trong lòng ngọt thanh.
(Vĩnh Lạc – Gò Quao – Kiên Giang)
Thiếp than thân phận thiếp còn thơ,
Lấy chồng xa xứ bơ vơ một mình.
(Kế An – Kế SÁch – Sóc Trăng)
Thiếp như một cụm hoa hường,
Thấy xinh rờ đến, mắc đường chông gai.
(Kế An – Kế Sách – Sóc Trăng)
Thiếu chi hoa lí hoa lài,
Mà anh đi chọn hoa khoai trái mùa,
Hoa khoai chịu nắng chịu mưa,
Hoa lài hoa lí chưa trưa đã sầu.
(Thanh Bình – Giá Rai – Bạc Liêu)
Thịt bò, thịt sấu,
Tai gấu, gân nai,
Bột khoai, bún nấm,
Nước mắm, tiêu hành,
Sâm banh, rượu chát,
Cô nhắc, la ve,
Cà phê bánh mì sữa,
Đãi anh một bữa cho phỉ ân tình,
Ngày sau anh có ở bạc biết tình con gái ngoan.
(Đại Thành – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Thò tay bẻ ngọn mía lau,
Chờ ba má ngủ, lén vào thăm em.
(Vĩnh Hòa Hiệp – Châu Thành – Kiên Giang)
Thò tay ngắt ngọn rau ngô,
Thấy em còn nhỏ, giữ trâu, anh buồn,
Thò tay ngắt cánh chuồn chuồn,
Trâu em em giữ, anh buồn làm chi.
(Mĩ An – Tháp Mười – Đồng Tháp)
Thôi thôi đừng bỏ giọng cầm,
Đừng buông tiếng ngọt mà cầm duyên em.
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Thôi thôi bình tích bể rồi,
Chén chung lỡ bộ bạn ngồi với ai?
(Núi Sập – Thoại Sơn – An Giang)
Thôi thôi đừng ơn đừng ngãi,
Đừng vợ đừng chồng, đừng gì hết thảy,
Em có chồng rồi đừng ngoe nguẩy với ao !
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Thùng thùng, cắc cắc lửa cháy thành than,
Vắng nhau một bữa ruột gan rã rời,
Dậm chân xuống đất kêu trời,
Người thương còn đó, trao lời khó trao.
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Thùng thùng, cắc cắc,
Chim đậu không bắt, lại bắt chim bay,
Em thương anh vì bởi anh tài,
Tài cày tài cuốc, tài trồng thuốc, tài kéo vồng khoai,
Phải đâu em ham lên xe xuống ngựa,
Đi guốc đi giày mà anh nỡ bỏ em?
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Thuyền ai chèo trước bọt nước nổi lờ đờ,
Phải thuyền người nghĩa đợi chờ em theo.
Bớ chiếc thuyền sau chèo mau anh đợi,
Để khuất bóng trăng rồi, bờ bụi tối tăm.
(Nhơn Nghĩa – Châu Thành – Cần Thơ)
Thuyền của anh đi nước xuôi,
Thuyền của em đi nước ngược,
Làm sao em trao được đôi lời,
Thuận buồm xuôi gió, nhờ trời kiếp sau.
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Thuyền dời nào bến có dời,
Khăng khăng một lời, quân tử nhất ngôn,
Nhất ngôn bất đúng thì vạn sự bất thành,
Hồi nào anh nói rành rành,
Ngày nay anh tháo cán, bỏ chành cho ai.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Thương anh cởi áo trao tay,
Về nhà dối mẹ, gió bay qua cầu,
Gió bay cầu thấp cầu cao,
Gió bay cầu nào nói lại mẹ nghe.
(Thới Long – Ô Môn – Cần Thơ)
Thương anh đáo để vô hồi,
Tướng đi tướng đứng, tướng ngồi cũng thương.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Thương cha thương mẹ có khi,
Thương em lúc đứng, lúc đi, lúc ngồi,
Thương cha thương mẹ có hồi,
Thương em lúc đứng lúc ngồi cũng thương.
(Long Kiến – Chợ Mới – An Giang)
Thương em chẳng dám vô nhà,
Đi qua đi lại hỏi gà bán không?
(Bình Hòa Phước – Long Hồ – Vĩnh Long)
Thương em thì thương cho trót,
Có bỏ thì bỏ cho luôn,
Snh đứng náo động lầu chuông,
Nay còn mai mất thêm buồn dạ em.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Thương em từ thuở trăng tròn,
Bây giờ trăng khuyết dạ còn thương em.
(Bình Sơn – Gò Công Tay – Tiền Giang)
Thương em muốn tặng mắm còng,
Nhớ em lại đến Phước Đông anh tìm.
(Kế An – Kế Sách – Sóc Trăng)
Thương không thương cũng nghĩ chút tình,
Cũng người vợ cũ của mình thuở xưa,
Gặp mình đây đứng bóng ban trưa,
Trách trời mau tối, em phân chưa hết lời.
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị – Sóc Trăng)
Thương nhau dù đục cũng trong,
Ghét nhau nước chảy giữa dòng cũng dơ.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Thương nhau chưa nói chưa chào,
Dẫu chưa gặp mặt lần nào, cũng thương.
(Thạnh Trị – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Thương nhau chẳng biết làm sao,
Đổ nước vô dĩa (đĩa) làm ao trầm mình.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Thương sao thương quá là thương,
Bữa nay gặp mặt thương hơn bữa nào.
(Vĩnh Hòa – Gò Quao – Kiên Giang)
Thượng lộ đường vô phương đáo mã,
Anh có dứt tình em nữa, thì khoan đã hỡi anh !
Duyên kia trách để trong thành,
Lời của em với anh lần trước, sao dạ anh đành bỏ em?
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Tiếc bông sen nở chen bong súng,
Tiếc con chim phụng hoàng đậu trúng cành khô !
(Thủ Thừa – Long An)
Tiếc cây vội lớn không tàn,
Tiếc vườn cúc rậm, cả ngàn không bông !
(Ba Trinh – Kế Sách – Sóc Trăng)
Tiếc công chẻ lứa đươn (đan) lờ,
Để cho con cá vượt bờ nó đi.
(Nhơn Ái – Châu Thành – Cần Thơ)
Tiếc công anh đào ao thả cá,
Ba tháng trời người lạ thả câu.
(TX Bạc Liêu – Bạc Liêu)
Tiếc công anh vạch lối chun (chui) rào,
Vô không gặp bậu, gai quào trầy lưng.
(Kế Sách – Sóc Trăng)
Tiếc công vãi tấm cho cu,
Cu ăn cu lớn, cu gù nhau đi.
(Phong Mĩ – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Tiếc tiền mua cá cá ươn,
Mua rau rau héo, mua nường (nàng), nường hư.
(An Bình – Long Hồ – Vĩnh Long)
Tiếng anh nho sĩ học trò,
Sao anh can dạ không dò ý em?
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)
Tìm nhà bà Nguyệ, gạn thiệt cho rành,
Vì đâu hoa nọ bỏ cành,
Nợ duyên sao sớm dứt tình hỡi em !
(An Bình – Long Hồ – Vĩnh Long)
Tò vò đóng ổ sau đình,
Em để chi dài bối rối dạ anh?
(Vĩnh Bình Nam – Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Tôi còn thương bậu bậu ơi,
Nỡ nào người nghĩa dứt đôi cho đành,
Chừng nào sóng nọ bỏ gành,
Cù lao bỏ biển, anh mới đành xa em.
(Ngãi Tứ – Tâm Bình – Vĩnh Long)
Tôi thương chàng, thương thiệt, chàng ôi,
Chàng đừng nói chuyện thả trôi qua dòng.
(Núi Sập – Thoại Sơn – An Giang)
Nguồn: ecadao