Em như nút, anh như khuyu,
Như Thúy Kiều với Kim Trọng biệt li sao đành.
(TP Cần Thơ)
Em nói nhà em trước liễu sau đào,
Muỗi chui không lọt, lẽ nào em có con.
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Em ơi chớ vội chê nghèo,
Anh đây đã có đôi heo trong chuồng.
(TX Tân An – Long An)
Em ơi, thương làm chi cho uổng công trình,
Họ về xứ họ, bỏ mình bơ vơ.
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)
Em ơi giã gạo làm chi?
Em quăng chày đi cho rảnh,
Theo anh về Cao Lãnh bán buôn.
(Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Em rầu nỗi mẫu thân mất sớm,
Chữ nhớ thương đau ốm một mình,
Phận em vô đệ vô huynh,
Không nơi nương tự, côi cút một mình, bớ anh !
(Bình Minh – Tam Bình – Vĩnh Long)
Em têm trầu, têm cho anh một miếng,
Anh có vợ nhà làm biếng quên têm.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Em than một tiếng, trời đất xoay vần,
Chim trên rừng còn nơi lụy, anh là người trần,
Sao anh lại không thương?
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc Liêu)
– Em thương anh cuốn gói cho tròn,
Chờ ba má ngủ, chun lòn cửa sau,
– Anh ơi, ơn cha chưa trả, nghĩa mẹ em chưa đền,
Sao anh dám biểu, em cuốn mền theo anh?
(TX Gò Công – Tiền Giang)
Em thương anh, phụ mẫu đánh mấy em cũng không lo,
Đòn roi em chịu, anh để em nằm co, em khóc thầm.
(Thạnh Nhựt – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Em cầm đôi đũa nhỏ, em gắp hai lửa than đỏ, bỏ vô lư vàng,
Than lửa tàn, lư vàng lạnh ngắt,
Trách ai làm anh bắc, em nam.
(Tăng Hòa – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Em về cắt rạ đánh tranh,
Đốn tre chẻ lạt cho anh lợp nhà,
Sớm khuya hòa thuận đôi ta,
Hơn ai gác tía, lầu hoa một mình.
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Em về thì đi mau mau,
Em đừng ngó lại ruột đau chín từng !
Đi xa một chút ngó chừng,
Thấy em lệ nhỏ rưng rưng hai hàng.
(Tháp Mười – Đồng Tháp)
Ếch kêu chiều tối dưới mương,
Thiếp an phận thiếp, chỉ thương phần chàng.
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Gà lạc bầy, gà kêu chíu chit,
Phụng lìa loan phụng chẳng muốn bay,
Kể từ ngày anh xa con bạn ngọc tới nay,
Châu Trần lụy rớt ướt đầm cái gối ôm.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Gà lạc bầy gà kêu lít chit,
Phụng lìa loan, phụng lại biếng bay,
Kể từ ngày xa bạn đến nay,
Cơm ăn không đặng, áo gài hở bâu.
(Tân Hiệp – Giá Rai – Bạc Liêu)
Gá duyên chồng vợ không thành,
Trèo lên cây mít, xích ra nhành buông tay,
Đôi tay như điểu đậu nhành mai.
Đậu chưa yên chỗ, trách ai rung cành.
(Kiếng Phước – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Đôi tay như điểu đậu nhành mai,
Đậu chưa yên chỗ, trách ai rung cành.
(Kiểng Phước – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Gá duyên đừng sợ nơi nghèo,
Sao cho xứng cột với kèo mà thôi.
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngư – Đồng Tháp)
Gá duyên anh giữ, em gìn,
Đừng cho lậu tiếng, xấu mình xấu tui.
(Hòa Thuận – Châu Thành – Trà Vinh)
– Gặp anh đây lòng mình phơi phới,
Cẳng bước tới, miêng nọ liền chào
Anh ở làng chi, tổng chi?
Nói cho em rõ đặng em vào làm quen.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
– Gặp anh trước hỏi, sau chào,
Anh đây đã có nơi nào hay chưa?
– Có rồi, năm ngoái năm xưa,
Năm nay vợ bỏ, như chưa có gì.
(Hà Tiên – Kien Giang)
Gặp em anh chẳng dám chào,
Sợ ba má hỏi, thằng nào biết con?
(Bình Thành – Mỏ Cày – Bến Tre)
– Gặp mặt em lúc đêm thanh trăng tỏ,
Hát hò chơi cho rõ nhân tỉnh.
Phòng loan thục nữ một mình
Hay là đã kết duyên tình cùng ai?
– Vẳng nghe ai hát, lòng em bát ngát them phiền,
Cô phòng còn giữ dạ thuyền quyên,
Chờ người nhơn nghĩa, em nguyền trao thân.
(Ba Tri – Bến Tre)
Gặp mặt anh, em chưa kịp nói năng,
Em về nhà trọ bển, ba bốn trăng gầy mòn.
(Thành Công – Gò Công Tây – Tiền Giang)
– Ghe em bóng láng, mỏng ván, nhẹ chèo,
Em ơi, bớt mái, thả lèo đợi anh!
– Đây, em cũng muốn đợi, ngặt bong trăng mờ,
Đường xa diệu vợi, chớ em cũng sẵn lòng chờ anh.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Ghe anh vừa mới cắm sào,
Nghe em co chốn, anh muốn lộn nhào xuống sông.
(Thủ Thừa – Long An)
Ghe lành ai lại trét chai,
Gái lành, ai lại lấy hai thằng chồng?
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Ghe lui khỏi bến còn dầm,
Người thương đâu vắng chỗ nằm còn đây.
(An Lạc Tây – Kế Sách – Sóc Trăng)
Ghe lui khỏi vịnh, em thọ bịnh đau liền,
Không tin anh hỏi xóm giềng mà coi !
(Bình Khánh – Mỏ Cày – Bến Tre)
Giả đò mua khế bán chanh,
Giả đi đòi nợ, thăm anh kẻo buồn.
(Mĩ Luông – Chợ Mới – An Giang)
Giả đò ra lộ thăm dương,
Lộ dương không ngó, người thương ngó hoài,
(Long đức –TX.Trà Vinh)
Giả tỉnh say, dò lòng thục nữ,
Giả khách qua đường thử dạ người thương.
(Đầm Dơi – Cà Mau)
Giã bàng đươn đệm cho siêng,
Anh di Châu Đốc, mua kiềng cho em.
(Tân An – Long An)
Giấy Tây bán mấy,
Mua lấy một tờ,
Đề thư quốc ngữ,
Dán lên trái bưởi,
Thả xuống giang hà.
Cá kiếng kêu người nghĩa trên nhà
Xuống sông vớt bưởi lên mà xem thơ.
(Bình Sơn – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Gió chiều nào, bay theo chiều ấy,
Trước kia em nói rằng, em lấy chồng quan
Sao bây giờ em chẳng hưởng giàu sang
Mà đi phơi nắng, bán than đen sì.
(Kiểng Phước – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Gió chiều thổi héo ngọn dưa,
Dứt tình tại bậu, anh chưa tiếng gì.
(Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Gió đông em sợ lạnh lung,
Đêm đông em sợ thiếu mùng cô đơn.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Gió đưa bụi chuối sau hè,
Anh mê vợ bé, bỏ bè con thơ
Con thơ tay ẳm tay bồng
Tay dắt mẹ chồng, nách cặp con dao.
(Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Gió đưa gió đẩy bông trang,
Bông búp về nàng, bông nở về anh.
(Long Đức – TX.Trà Vinh)
Gió đưa bụi chuối te tàu,
Chàng nam thiếp bắc, làm giàu ai ăn?
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà Vinh)
Gió đưa gió đẩy lá dừa,
Muốn ai thì muốn nhưng chừa em ra.
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Gió đưa mười tám lá me,
Mặt rỗ hoa mè ăn nói có duyên.
(Châu Hưng – Thạnh Trị – Sóc Trăng)
Gió đưa trăng thời trăng đưa gió
Trăng lặn rồi gió biết đưa ai?
(Mộc Hóa – Long An)
Gió đưa nước, nước xao dờn dợn,
Gió đưa mây, mây chạy dật dời,
Đó với đây duyên nợ sờ sờ,
Sao còn thủ tiết mà chờ trông ai?
(Vĩnh Hòa Hiệp – Châu Thành – Kiên Giang)
Gió hui hui chín chiều ruột thắt,
Nhìn sao bên bắc, nước mắt chảy bên đông
Ai xui chi vợ vợ chồng chồng,
Biết ai với đó, tơ hồng có xe ?
(Vĩnh Hòa – Gò Quao – Kiên Giang)
Gió lao xao tàu cau ngã liệt
Nghe em lấy chồng, em rũ liệt chân tay.
(Long Đức – TX.Trà Vinh)
Gió len cho héo lá lan,
Cho thiếp gặp chàng duyên nợ đẹp đôi.
(Tân Châu –An Giang)
Gió nam anh chạy buồm mền,
Qua sông gãy cột, ai đền cho anh?
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị – Sóc Trăng)
Gió nam non thổi lòn hang dế,
Tiếng anh học trò mưu kế để đâu?
– Mưu kế anh để ở nhà,
Ai dè em hỏi để mà đem theo.
(Tân Bình – Giá Rai – Bạc Liêu)
Gió nam mà chạy buồm mền,
Muốn vô làm bé, biết bền hay không?
(Cái Răng – Châu Thành – Cần Thơ)
Gió phất phơ, ngọn cờ phơ phất,
Nồi đồng trôi, nồi đất cũng trôi,
Anh với em duyên nợ rã rời,
Để cho người khác đứng ngồi với anh.
(Thủ Thừa – Long An)
Gió thổi hiu hiu, lục bình trôi líu ríu,
Anh đừng bận bịu, bớ điệu chung tình,
Nhạn bay cao khó bắn, cá ở ao huỳnh khó câu.
(Bình Hòa Phước – Long Hồ – Vĩnh Long)
Gió vật bờ tre, con cá he nó xòe đuôi phụng,
Anh xa em rồi, trong bụng còn thương.
(Bình Khánh – Ba Tri – Bến Tre)
Giọt nước mắt rơi cái độp,
Anh lấy cái hộp đậy liền,
Đôi ta thương trộm, xóm giềng đều hay.
(Lương Hòa – Châu Thành – Trà Vinh)
Giơ tay em hứng sương trời,
Rửa làm sao sạch những lời thị phi?
(An Trạch – Giá Rai – Bạc Liêu)
Giở sách ra, hai hàng lụy nhỏ,
Quên chữ đầu bài vì bởi nhớ ai?
(Phú Thạnh – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Giương cung, rắp bắn phụng hoàng,
Chẳng may bắn phải một đàn chim ri.
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị – Sóc Trăng)
Giường cẩm lai, trải chiếu rộng thình,
Lăn qua lộn lại, chỉ có một mình một thân.
(Đức Hòa – Long An)
Gỏi nào bằng gỏi cá kìm,
Dọn ra đãi bạn trọn niềm thủy chung.
(Châu Thành – Kiên Giang)
Gỗ trắc đem lót ván cầu,
Yến sào đem nấu với đầu tôm khô !
(Thường Thới Tiền – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Hai đứa mình như đũa so le,
Muốn so đôi khác, sợ e không bằng.
(TP Cần Thơ)
Hai đứa mình như thể cây cau,
Anh bẹ, em bẹ nương nhau ở đời.
(Mộc Hóa – Long An)
Hai đứa mình gá nghĩa bữa nay,
Tình thật em nói vậy, hậu lai thế nào?
anh dứt lời than, em ruột thắt gan bào,
Annh đi về bến, em vô phòng đào, nước mắt như mưa !
(An Hòa – Giá Rai – Bạc Liêu)
Hai đứa mình như cặp cá ở đìa,
Ngày thì ăn lẻ, tối vìa (về) ngủ chung.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Hai đứa mình hòa, phụ mẫu không hòa,
Tỉ như nước lạnh, pha trà sao ra?
(Tăng Hòa – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Hai ta mới ngộ một lần,
Như lúa ngoài đồng gặp trận mưa đêm.
(Nhơn Nghĩa – Châu Thành – Cần Thơ)
– Hai tay đeo bốn chiếc đồng,
Em xin thưa thiệt: em chưa chồng, đợi anh !
– Đó em chưa chồng, đây anh chưa vợ,
Chẳng qua duyên nợ vần xoay,
Tình cờ đó lại gặp đây,
Trời xoay đất trở nên đây gặp nàng,
Quyết lòng tình nghĩa đá vàng,
Trăm năm cùng bậu cho toàn nợ duyên.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Hai tay mở khóa cửa đình,
Hạc chầu đủ cặp, sao mình lẻ đôi.
(Thường Phước – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Hai tay bưng chén rượu nồng,
Nửa say nửa tỉnh, xuống sông kêu đò,
Đò ơi, bậu chớ so đo,
Qua đây rước khách, khách cho trầu vàng.
(Vĩnh Hòa – Gò Quao – Kiên Giang)
Hai tay cầm bốn trái dưa,
Trái ăn, trái để tráo đưa cho nàng.
(Tam Bình – Vĩnh Long)
Hai tay vịn cả hai cành,
Trái chín thì hái, trái xanh thì chừa.
(Trần Văn Thời – Cà Mau)
Hang sâu núi hiểm như vầy,
Ai xui anh đến nơi này gặp em?
(Vĩnh Tường – Long Mĩ – Cần Thơ)
Hàng rào hư vô cớ,
Bực đất lở vô can,
Anh biểu em ở nhà đặng chữ thanh nhàn,
Anh đi làm mướn, cơ hàn nắng mưa.
(Trà Ôn – Vĩnh Long)
Hát một câu, thấu tới trong buồng,
Kêu anh thức dậy, đẩy xuống bơi theo.
(Châu Phú – An Giang)
Hạt muối mặn ba năm còn mặn,
Củ gừng cay, sáu tháng còn cay,
Anh thương em cha mẹ nào hay,
Lồng đèn treo giữa gió, anh không biết xoay hướng nào.
(Ba Tri – Bến Tre)
Hết dầu đèn cháy tới tim,
Một ngày gá nghĩa, cũng niềm phu thê.
(Long Bình – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Hiu hiu gió thổi bờ đê,
Cửa nhà bỏ phế, mải mê lòng nào.
(Vĩnh Bình Bắc – Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Hò chơi vui ruộng vui đồng,
Nào ai bắt kết vợ chồng vấn vương?
Hò chơi phỉ dạ hai đàng,
Công anh ở trển, băng ngàn xuống đây.
(Mộc Hóa – Long An)
Hò ít câu, có chi đâu mà sợ?
Chiều lên bờ, trả duyên nợ lại cho em.
(Vĩnh Long – Châu Thành – Kiên Giang)
Hò rồi, ghé nhà qua chơi,
Tốn bao nhiêu, qua chịu hết, mướn xe hơi đưa em về.
(Thạnh Nhựt – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Họa hổ họa bì nan họa cốt,
Tri nhân tri diện bất tri tâm,
May không chút nữa em lầm,
Khoai lang khô xắt lát, tưởng nhân sâm bên Tàu.
(TP Cần Thơ)
Họa phước vô môn,
Sang giàu dễ kiếm, người khôn khó tìm,
Tàu ra khơi sợ nỗi tàu chìm,
Hai đứa mình sợ nỗi không trọn niềm phu thê.
(Đức Huệ – Long An)
Hỏi chồng, bậu nói rằng không,
Con đâu bậu ẵm, bậu bồng trên tay?
(Bình Sơn – Gò Công Tây – Tiền Giang)
– Hỏi anh anh nói học trò,
Sao em lại thấy cỡi bò hôm qua?
– Em ơi, bò ấy bò nhà,
Đứa ở đi khỏi, anh ra thăm đồng,
Nếu mai nên vợ nên chồng,
Anh lại đi học, em trông bò giùm.
(An Bình – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Họa hổ họa bì nan họa cốt,
Tri nhân tri diện bất tri tình,
Dầu ai dèm xiếm, hai đứa mình đừng xa.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Hồi buổi ban đầu,
Em biểu anh têm ba miếng trầu cùng li rượu lạt,
Anh lắc đầu sợ tốn,
Giờ em đã có chồng, anh rủ trốn theo anh.
(Cái Răng – Châu Thành – Cần Thơ)
Hồi em còn thơ ấu,
Anh chê em nhỏ không coi,
Bây giờ em có chồng rồi,
Như bạc phong cây, cất vô tủ sắt,
Anh lòn vào đâu lọt, bớ anh !
(Thanh Đức – Long Hồ – Vĩnh Long)
Hồi hôm tôi có lại đình,
Ông thần ổng biểu hai đứa mình kết đôi.
(Thủ Thừa – Long An)
– Hồi nào mình gác tôi ôm,
Bây giờ xa cách đêm hôm một mình,
Phòng loan xa vắng người tình,
Đầm chan nước mắt, nhớ hình người thương.
– Mâm thau bóng loáng, để dưới ván thấy hình,
Bột mì tinh xào với đường cát trắng,
Vắng mặt mình tôi cũng phát đau.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Hồi nào mặt mũi tèm lem,
Bây giờ em lớn, anh thèm anh ve.
Hồi nào em nói anh không nghe,
Bây giờ anh xách nóp, chèo ghe đi tìm.
(Cần Thơ)
Hồi nào nhắn xuống nhắn lên.
Bây giờ tôi đứng một bên không chào.
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà Vinh)
Hột thủy tinh anh gìn sáng rỡ,
Để dành chờ, thuở làm nhẫn đeo tay.
Dù ai năn nỉ hỏi hoài,
Đợi người biết đạo, vật này anh trao.
(Vĩnh Lợi – Thạnh Trị – Sóc Trăng)
Huệ tàn vì bởi thiếu sương,
Anh xanh xao vì bởi nhớ thương nghĩa nàng.
(Tân Phú Thạnh – Châu Thành – Cần Thơ)
Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ,
Vô duyên đối diện bất tương phùng,
Có duyên ngàn dặm cũng gần,
Vô duyên gặp mặt vạn lần cũng xa.
(Tăng Hòa – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Khăn bàn lông, chín cắc mốt, tốt tợ như rồng,
Anh muốn cho em đội mà sợ chồng em ghen.
(Mĩ Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Khăn bàn lông hai cắc mốt, nó tốt như rồng,
Sao em không đội, để má hồng nắng ăn?
(Đa Lộc – Châu Thành – Trà Vinh)
Khăn lau nước mắt ướt mèm,
Xuống lên không đặng vì em có chồng,
Hai bên nhân nghĩa đạo đồng,
Nghĩa em không phụ, đạo đồng em không quên.
(Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
– Khăn lông rút mối, đẹp tợ như rồng,
Muốn mua cho em đội, sợ chồng em ghen.
– Vịt bầu đòi tắm ao sen,
Chồng tôi chưa có, anh ghen nỗi gì.
(Thanh Trị – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Khăn mùi xoa, tặng em cái trắng,
Em tặng anh cái xanh,
Về nhà phụ mẫu hỏi, em phải nói cho rành,
Tiền em cấy mướn, gởi chợ Châu Thành mua khăn.
(An Bình – Long Hồ – Vĩnh Long)
Khăn rằn nhúng nước ướt mem,
Tại anh chậm bước nên em lấy chồng.
(Vĩnh Thạnh – Châu Thành – Kiên Giang)
Khen ai khéo gảy bài đờn,
Làm cho con sáo nọ chập chờn tỉnh mê.
(Phú Thạnh – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Khen ai lập cái cầu một trăm ba mươi sáu nhịp,
Em đi không kịp gá nghĩa cùng chàng,
Phải điệu tào khang sao anh đành vội dứt?
Đêm em nằm thao thức, tả bức thư rơi,
Bấy lâu nay em mang tiếng chịu lời,
Bây giờ em hỏi thiệt: Anh ở đời với em không?
(Lương Hòa – Châu Thành – Trà Vinh)
Khen cho con nhỏ cả gan,
Thuyền không bánh lái đâm ngang giữa dòng.
(Hà Tiên – Kiên Giang)
Khế rụng bờ ao thanh thao anh lượm,
Ngọt như cam sành, úng cuống anh chê.
(Ba Tri – Bến Tre)
Khế với canh một lòng chua xót,
Mật vối gừng, mật ngọt gừng cay.
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Khế với sung, khế chua, sung chát,
Mật với gừng, mật ngọt gừng cay,
Đó với đây chẳng duyên thì nợ,
Đây với đó chẳng vợ cũng chồng,
Dây tơ hồng chưa xe đã mắc,
Rượu huỳnh tương chưa nhắp đã say.
(Hòa An – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Khi đầu em nói em thương,
Bây giờ gánh nặng giữa đường đứt dây,
Tưởng là rồng ấp được mây,
Ai ngờ, rồng ấp phải cây chổi cùn !
(Tân Mĩ – Chợ Mới – An Giang)
Khi lành quạt giấy cũng cho,
Khi dữ thời cái quạt mo cũng đòi.
(Mĩ Hòa – Cao Lãnh – Đồng Tháp)
Khi say một chén cũng say,
Khi nên tình nghĩa, một ngày cũng nên.
(Ba Thê – Thoại Sơn – An Giang)
Khó khăn mất thảo mất ngay,
Ơn cha cũng bỏ, nghĩa thầy cũng quên.
(An Lạc Thôn – Kế Sách – Sóc Trăng)
Khôn thời ăn trước nằm trên,
Dại thời ra đứng hai bên cột đình,
Người khôn học lấy giữ mình,
Đứa dại bụng trống như hình nộm nang.
(Thạnh Xuân – Châu Thành – Cần Thơ)
Không tiền mặt ủ mày chau,
Có tiền cái mặt như rằm trung thu.
(Tân Bình – Phụng Hiệp – Cần Thơ)
Khổ qua xanh, khổ qua đắng,
Khổ qua mắc nắng, khổ qua đèo,
Dẫu sanh, dẫu tử, dẫu nghèo em cũng ưng.
(Tăng Hòa – Gò Công Đông – Tiền Giang)
Không ai hôm sớm bạn cùng,
Nương mai mai ngả, dựa tùng tùng xiêu.
(Thủ Thừa – Long An)
Không ăn thì ốm thì gầy,
Ăn thì nước mắt chan đầy chén cơm.
(Tân hiệp – Giá Rai – Bạc Liêu)
Không đánh để bậu buông tuồng,
Giơ tay đánh bậu thảm buồn dạ anh.
(Thanh Nhựt – Gò Công Tây – Tiền Giang)
Không đi thì nhớ thì thương,
Đi qua bên đó, mắc mương mắc cầu,
Không đi thì nhớ thì rầu,
Đi qua bên đó mắc cầu mắc mương.
(An Bình – Hồng Ngự – Đồng Tháp)
Không ngon cũng tiếng thơm vườn,
Gá duyên không đặng, cũng để đường xuống lên.
(Đứa Huệ – Long An)
Không thương dầu có đeo vàng,
Bằng thương, chiếc áo vá quàng cũng thương.
(TX Vĩnh Long – Vĩnh Long)
Khoan khoan buông áo em ra,
Để em đi chợ, kẻo hoa em tàn,
Hoa tàn thì mặc hoa tàn,
Mấy thuở gặp nàng, nàng biều buông ra?
(Cái Mơn – Chợ Lách – Bến Tre)
Khoai lang chấm muối ăn bùi,
Lấy chồng thầy thuốc, thơm mùi xạ hương.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Khoai lang tốt củ, xấu dây,
Bề ngoài anh xấu, nhưng lòng đầy tình thương.
(Bến Lức – Long An)
Khuất bóng cây, anh nhìn không rõ,
Thấy dạng em ngồi, lụy nhỏ tuân rơi.
(Tam Bình – Vĩnh Long)
Khuất bóng đèn loan, anh nhìn nàng không rõ,
Thấy dạng em ngồi, nhỏ nhỏ anh thương.
(Bình Khánh – Mỏ Cày – Bến Tre)
Kiếm nơi cha thảo mẹ hiền,
Gởi thân khuya sớm, bạc tiền không ham.
(Vĩnh Bình Bắc – Vĩnh Thuận – Kiên Giang)
Kiến bất thủ như tầm thiên lí,
Thấy miệng em cười hữu ý anh thương.
Chữ rằng ngư thủy một đường,
Bây giờ cùng chiếu cùng giường bậu ơi !
(Bến Lức – Long An)
Kiến bất thủ như tầm thiên lí,
Thương không thương tự ý của mình,
Đừng như Bùi Kiệm ép tình Nguyệt Nga.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Kiến bất thủ như tầm thiên lí,
Nhạn đậu cành hường thì đáo xứ lai,
Nghĩa vợ chồng không phải gái trai,
Trăm năm tưởng chữ lâu dài với nhau.
(Ngãi Tứ – Tam Bình – Vĩnh Long)
Kinh Xáng mới đào, tàu đương chạy,
Anh thương em thì thương đại, đừng ngại, bớ điệu chung tình.
Con nhạn bay cao khó bắn,
Con cá ao huỳnh (sâu) khó câu.
(Tân Châu – An Giang)
Kiểng hoang chẳng thấy ai nhìn,
Anh thò tay sửa kiểng, năm bảy người giành, trời ơi !
(Vĩnh Xuân – Trà Ôn – Vĩnh Long)
Kiểng sầu còn héo huống chi anh,
Anh sầu nào kiểng có xanh bao giờ.
(Ba Tri – Bến Tre)
Kiểng xa bồn kiểng rũ héo queo,
Anh xa người nghĩa như đèn treo hết dầu.
(Thị trấn Kế Sách – Sóc Trăng)
Lá đa rụng xuống bên đình,
Bà ngoại sanh má, má sanh mình dễ thương.
(Hòa Thuận – Châu Thành – Trà Vinh)
Anh than với em những nỗi thâm trầm,
Nằm đêm nghĩ lại nát bầm lá gan.
(Hòa An – Cao Lãnh –Đồng Tháp)
Lại đây tui bảo chút xúi, bớ nàng!
Tui biểu lời hơn sự thiệt,
Chớ không phải biểu nàng từ biệt ngỡi nhan.
Ngỡi nhân là ngỡi nhân đồng,
Tui không biểu bậu bỏ chồng bậu đâu.
(Long Bình – Gò Công Tây –Tiền Giang)
Ca Dao ĐBSCL- Đời Sống Tình Cảm(Phần 3)

Posted in Ca dao - Tục ngữ